Saturday, July 2, 2016

Đứa Con Của Biển và Đứa Con Của Chế Độ



Đoàn Thị Ngày Xưa
Trong vòng chưa đầy ba năm, có gần 4.500 tàu cá của ngư dân Việt Nam bị bắn phá, đâm chìm và bắt bớ trên biển Đông. Cũng trong vòng chưa đầy ba năm, có hơn 2000 ngư dân bị bắt bớ, đánh đập và bắn giết. Đây là một con số quá khủng khiếp cho một làng nghề!
Và cái chết, sự mất mát của những người chịu nắng, chịu gió, chịu mọi khổ đau của chính trị nhược tiểu để bám biển, để thực thi chủ quyền lãnh hải chỉ có Mẹ Biển chứng kiến, ôm lấy thân thể họ cùng tiếng ai điếu của trùng khơi. Họ là những người con của biển cả, của danh dự trong âm thầm và anh hùng trong bóng tối. Họ là đứa con của biển Việt Nam.
Điều này khác xa với những anh hùng của chế độ, đương nhiên, cái chết và sự mất mát của những phi công đã tập dượt, tìm kiếm cứu nạn và cuối cùng mất tích trên biển Đông là một sự mất mát lớn của chế độ, cũng là sự mất mát của dân tộc.
Bởi suy cho cùng, dân tộc, nhân dân đã cưu mang, che chở và nuôi sống chế độ. Từ chiếc áo cho đến chén cơm, chiếc máy bay, xăng để bay và mọi thứ trang bị cho người phi công đều do nhân dân mà có. Những phi công đã mất tích và tử nạn trên biển Đông cũng là những đứa con của nhân dân, con của biển cả!
Nhưng, sự khác nhau rất rõ rệt giữa những ngư dân và các phi công nằm ở chỗ, ngư dân vừa đóng vai trò nhân dân để nuôi chế độ, vừa đóng vai trò người lính giữ vững tiền tiêu và bảo vệ chủ quyền lãnh hải lại vừa đóng vai trò đứa con của biển khơi khi cái chết ghé đến, sự im lặng, không tên tuổi mang cái chết của họ đi như bọt sóng trong một ngày gió lớn. Cái chết đầy bi hùng của người vạn chài chìm trong im lặng và hình như quốc gia đã không hay biết để đưa tang cho họ.
Ngược lại, cái chết của những đứa con chế độ thì khác, cái chết của họ vô hình trung làm khuấy động bầu không khí vốn đóng băng suốt nhiều năm nay trong lòng chế độ. Sự đóng băng của tính tham lam, ích kỉ và vô cảm. Sự đóng băng của những đố kị, kèn cựa địa vị, thủ đoạn hất nhau tranh quyền lực đã được hâm nóng bởi một vở kịch mà ở đó, cả báo chí nhà nước lẫn giới quan chức cấp cao trong quân đội, không ai nói ai, tất cả tự biến mình thành một kịch sĩ của nước mắt và bi ai.
Cái chết của những đứa con chế độ được bi kịch hóa đến đỉnh điểm, ở đó, người ta khóc mếu máo… Từ tướng lĩnh cho đến trí thức nhà nước, quan chức và những người lính… Tất cả họ chìm trong một trận bi ai của một kịch bản soạn sẵn, những ai chứng kiến đều phải rơi nước mắt.
Có thể nước mắt của nhiều binh sĩ, sĩ quan quân đội Cộng sản là nước mắt thật chảy ra từ đáy lòng. Bởi hơn ai hết, họ thấu hiểu nỗi đau của đồng nghiệp, đồng chí và họ cũng thấu hiểu nỗi khốn khó của một người lính phải sống, học tập và chiến đấu trong một thứ cơ chế mà ở đó hiện hữu tất cả sự gian trá và đau khổ dành cho họ.
Thậm chí, có thể họ hiểu cả nguyên nhân của cái chết, một nguyên nhân không phải bởi sự sơ xuất của người lính hay viên đạn, hòn tên của kẻ thù mà chính ở sự mất nhuệ khí, sự bạc nhược của chế độ mà họ đang phục vụ.
Và, có một vấn đề then chốt để thấy rằng cái chết của những người con biển cả khác xa cái chết của những người con chế độ. Bởi cái chết của những người con biển cả âm thầm và lặng lẽ, thậm chí thiếu cả những tiếng kèn trống ai điếu. Nhưng bên trong cái chết không tên tuổi ấy là sức mạnh của của một dân tộc là niềm tin vào lẽ phải và sự quyết liệt của con dân Việt Nam trong ý chí bảo vệ biển đảo, bảo vệ lãnh hải.
Những cái chết không tên tuổi, không tiếng vang của các ngư dân đã để lại trong lòng biển Đông những con sóng, những làn sóng yêu nước và quyết tâm giữ lấy biển đảo quê hương.
Không ai nói ai, tự trong lòng mỗi người nhận ra sự tàn khốc của kẻ thù và chuẩn bị cho mình một tư thế để chiến đấu với quân xâm lược. Những cái chết tưởng chừng nhỏ nhoi ấy lại thắp lên ngọn lửa yêu nước và niềm hy vọng chống quân bành trướng, xua kẻ thù ra khỏi lãnh địa, lãnh hải quốc gia mạnh hơn bao giờ hết.
Ngược lại, những cái chết của đứa con chế độ, tuy kèn trống rình rang, lời bi ai tràn ngập trên các mặt báo và có vẻ người ta còn có khuynh hướng biến những cái chết ấy thành một bản anh hùng ca của thời đại. Nhưng rất tiếc, những cái chết ấy lại gieo một nỗi tuyệt vọng cho dân tộc, cho nhân dân hơn bao giờ hết.
Bởi khác xa với những ngư dân bám biển tay không tất sắt, không viên đạn phải đối đầu với sóng gió, tàu sắt và súng đạn của Trung Quốc, những người con chế độ được trang bị đầy đủ, từ chiến đấu cơ hiện đại cho đến cơ số đạn dược và các loại công cụ hỗ trợ tối tân nhất.
Bên cạnh đó, họ là những con người mà mỗi kĩ năng họ có được có thể đánh đổi bằng tài sản của một gia đình ngư dân. Họ là những người mà nhân dân tin rằng một khi họ xuất kích thì câu chuyện an ninh và chủ quyền quốc gia được đảm bảo bất khả xâm phạm.
Thế nhưng (xin lỗi anh Khải và các sĩ quan, binh sĩ trên CASA 212!), cái chết quá ư đơn giản và có chút gì đó chưa sạch nước cản trên đường bay của các anh đã làm sụp đổ hoàn toàn niềm hi vọng của nhân dân vào chủ quyền quốc gia. Cái chết của các anh chỉ cho thấy sự yếu ớt và mất khả năng đề kháng của quân đội Việt Nam.
Báo chí trong nước từng ca ngợi đội bay của không quân Việt Nam là biệt đội ưu tú nhất, sẵn sàng chiến đấu với mọi kẻ thù và là biệt đội thần thánh. Thế nhưng cái gọi là biệt đội thần thánh của các anh lại là mới bay tập dượt đã lâm nạn và những người đi tìm kiếm cứu nạn bằng phương tiện hiện đại như CASA 212 mà người lái là một con chim đầu đàn trong đội bay, có kinh nghiệm lão luyện, trong điều kiện thời tiết bình thường cũng không thoát khỏi tử thần, cùng tám đồng đội oan uổng.
Thử nghĩ, suốt nhiều năm nay, dù muốn hay không thì nhân dân vẫn kì vọng vào quân đội, bởi chức năng lớn nhất của quân đội là bảo vệ lãnh thổ, lãnh hải quốc gia.
Nhân dân đã góp từng đồng thuế để nuôi quân, góp từng đứa con để tạo nên quân đội. Thay vào đó, quân đội lại cho nhân dân nỗi tuyệt vọng khôn tả!
Và lẽ ra, trong tình thế hiện tại, cái chết của những phi công tử nạn trên đường tập dượt cũng như tìm kiếm cứu nạn phải được biến thành lời thề máu của quân đội, thành quyết tâm chiến đấu đến hơi thở cuối cùng để bảo vệ những gì còn lại và lấy lại những gì đã mất của quốc gia, dân tộc.
Thì đằng này, cái chết của các anh được biến thành vở kịch mếu máo, khóc sướt mướt và đánh động bi tâm, đánh động lòng thương xót của nhân dân.
Đúng, nhân dân sẽ thương xót những người đã ngã xuống. Nhưng chắc chắn một điều, nhân dân thương xót các anh một, thì nhân dân thương xót cho vận mệnh đất nước đến mười. Nhân dân sẽ thương xót cho những người thân các anh bị mất con, mất chồng, mất cha. Nhưng nhân dân còn thương xót gấp triệu lần nữa vì dân tộc đã mất đi nhuệ khí, nhân dân đã mất đi chỗ dựa là sức mạnh quân đội và niềm tin chiến thắng quân ngoại xâm hoàn toàn mất đi.
Trong lúc này, ông Nguyễn Chí Vịnh, một chỉ huy cấp cao của quân đội Cộng sản Việt Nam đã im lặng, từ chối sự giúp đỡ của Mỹ để tìm kiếm cứu nạn những nạn nhân trên chiếc CASA 212, trong khi đó ông ta lại tiếp tục khẳng định mối quan hệ răng môi với Trung Quốc và kêu gọi Trung Quốc mang bốn tàu hải quân, hai tàu tuần cảnh và hai tàu cứu hộ, cứu nạn cùng hai máy bay tiến thẳng vào biển Việt Nam.
Và đáng sợ nhất là ông Vịnh đã bắn tiếng xin Trung Quốc hỗ trợ, cho phép tàu thuyền Việt Nam tìm kiếm, cứu hộ người Việt Nam ngay trên biển Việt Nam! Vô hình trung, cái chết của những người con chế độ làm lộ rõ gương mặt thật đớn hèn và bạc nhược của cả quân đội và chế độ Cộng sản.
Và đám tang của Đại tá Khải cũng song hành với đám tang của dân tộc Việt Nam đưa tiễn những tháng ngày bi hùng về nơi chín suối. Những gì còn sót lại chỉ là sự đớn hèn!
Biết đâu, trong buổi hội ngộ nơi suối vàng, linh hồn anh Khải lại gặp linh hồn của những ngư dân bám biển, và họ sẽ cùng ngồi với nhau để nhìn lại nước non ngàn dặm héo mòn.

Thursday, May 19, 2016

Biểu tình tại Melbourne và Tuần hành đến tiền đình Quốc Hội Victoria để ủng hộ người dân Việt Nam

THÔNG BÁO KHẨN và THƯ MỜI

V/V:     Biểu tình tại Melbourne và Tuần hành đến tiền đình Quốc Hội Victoria để ủng hộ người dân Việt Nam
 
Kính thưa
•    Quý vị lãnh đạo tinh thần các tôn giáo
•    Quý vị đại diện các hội đoàn, đoàn thể 
•    Quý vị đại diện các cơ quan truyền thông báo chí
•    Cùng toàn thể đồng bào 

Sau buổi thắp nến tại tiền đình Quốc Hội Tiểu Bang Victoria thứ bảy tuần qua với sự tham dự của rất đông đồng bào, các đại diện tinh thần các tôn giáo và các dân biểu Tiểu bang và Liên bang, Cộng Đồng chúng ta sẽ tiếp tục với một cuộc biểu tình tại Federation Square và tuần hành đến tiền đình Quốc Hội Tiểu Bang Victoria để ủng hộ đồng bào trong nước nhân dịp Tổng thống Hoa Kỳ Obama thăm viếng Việt-Nam 22-5-2016.

Cuộc Biểu tình và Tuần hành để hỗ trợ cho đồng bào trong nước sẽ được diễn ra tại: 

Melbourne Federation Square (khu vực đối diện với nhà thờ Anh giáo St.Paul)
Vào lúc: 11 giờ sáng 
Ngày: Chủ Nhật 22/5/2016 


Sau khi biểu tình tại Federation Square, đoàn biểu tình sẽ tuần hành đến Quốc Hội Victoria để trao cho các dân biểu quốc hội Victoria những yêu cầu và quan tâm của cộng đồng chúng ta.

Trước thảm cảnh của đồng bào và thảm họa diệt vong của đất nước hôm nay, chúng tôi xin khẩn thiết kêu gọi toàn thể đồng bào tham gia thật đông đảo trong cuộc biểu tình và tuần hành này của Cộng Đồng hầu lên tiếng cảnh báo cho chính phủ và người dân Úc về những hậu quả của việc tàn phá môi trường sinh thái VN đối với nước Úc và các quốc gia trong vùng Đông Nam Á.

Mọi chi tiết xin quý vị vui lòng liên lạc với ông Nguyễn Minh Khoa PCT Kế Hoạch & Tài Chánh 0432 788 256 hoặc ông Trần Vĩnh Triều phụ tá PCT Nội Vụ 0413 732 186

Trân trọng 
Nguyễn Phương Vỹ
Chủ tịch
18/5/2016

Hawaii Thông Báo Biểu Tình “Vì Một Việt Nam Sạch” Chủ Nhật 22.5.2016

1- Thư Mời Tham Dự Cuộc Tuần Hành

Trân Trọng Kính Mời:

Quý Vị Lãnh đạo tinh thần các Tôn Giáo.
Quý Vi đại diện các Hội Đoàn, Đảng Phái Đấu Tranh Chính Trị.
Quý Vị đại diện Cơ quan Truyền thông Báo chí.
Quý Thân hào Nhân Sĩ, Các Bạn Trẻ và Quý Đồng Hương tại Hawaii.

Kính thưa quý vị,

Trước thảm họa do chất độc thải ra từ Nhà Máy Thép Formosa tại Vũng Áng, Hà Tĩnh, đang làm hàng trăm tấn cá bị nhiễm độc chết trôi dạt vào bờ biển trải dài hàng trăm cây số.

Tình trạng này đang lây lan làm nguy hại đến nhiều sinh vật khác: ngầm sâu dưới đáy biển như những rạn san hô lâu đời,  những loài hải sản quí hiếm, cũng như chim muông ăn phải cá bị nhiễm độc bay đi khắp nơi chết gieo lây lan  khắp núi rừng, ảnh hưởng đến nhiều sinh vật thiên nhiên sống trên rừng sâu cũng như đất liền v...v..., và làm ảnh hưởng đến môi sinh, hủy hoại môi trường sống của cư dân ở nhiều tình Miền Trung và nay đã lan tràn xuống tận nhiều tỉnh Miền Tây, nước mặn cũng xâm vào tận sông ngòi làm lây chết luôn tôm cá toàn vùng.

Nghiêm trọng hơn hết là chất độc này còn hủy diệt môi trường sống của nhiều thế hệ mai sau với hậu quả khủng khiếp khó lường.

Trước những nguy cơ đe dọa đến cuộc sống và an nguy sinh mạng của cả dân tộc mà nhà cầm quyền Việt Nam vẫn thờ ơ, cố tình bưng bít thông tin, không công khai sự thật, không chỉ dẫn người dân tìm cách ngăn ngừa, ngược lại còn cố gắng khỏa lấp tội lỗi cho Formosa và lừa người dân vào chỗ chết bằng cách dụ tắm biển và ăn hải sản.

Đứng trước nguy cơ không lối thoát,  người dân Việt Nam đã đồng loạt đứng lên biểu tình trong nhiều tuần lễ vừa qua, mục đích là để đòi chính quyền phải có trách nhiệm với dân, phải minh bạch và công khai sự thật, ngăn chặn ngay những tác hại khôn lường từ nhà máy Formosa cũng như các tác hại tương tự về môi trường trên cùng khắp đất nước. 

Nhiều Kiến Nghị của các Tôn Giáo, chuyên gia, trí thức, các nhà hoạt động cũng đã lên tiếng trước sự vô trách nhiệm và vô cảm của nhà nước Cộng sản Việt Nam (CSVN).

Thay vì có những đáp ứng đúng đắn để cùng toàn dân giải quyết sự việc cấp bách và đại họa môi sinh đang ập xuống lên đầu dân tộc, nhà nước CSVN lại ra tay đàn áp mãnh liệt những người biểu tình ôn hòa đòi hỏi an toàn môi trường sống. 

Đứng trước an nguy của đồng bào cả nước, giới trẻ Hawaii nguyện đồng hành và đứng ra tổ chức cuộc Tuần Hành nhằm nói lên sự hỗ trợ cho đồng bào ruột thịt của chúng ta, đồng thời tố cáo trước công luận Quốc Tế sự vi phạm nhân quyền trắng trợn của nhà cầm quyền Việt Nam, đã thẳng tay trấn áp người dân biểu tình ôn hoà trong những tuần lễ vừa qua. Ban vận động mong đón nhận được sự hỗ trợ nồng nhiệt của quý Tôn Giáo, Hội Đoàn, Đảng Phái cùng toàn thể quý ông bà cô bác, và các bạn trẻ cùng tham gia tổ chức và vận động để cuộc Tuần Hành ý nghĩa của chúng ta thật thành công.

Địa điểm : Góc đường Kekaulike và N. King st: ngày Chủ Nhật  22-5-2016 lúc10:00 sáng .

Sự hiện diện của quý vị sẽ là một sức mạnh cho Tuổi Trẻ Hawaii nói riêng cũng như thông tin truyền đi khắp nơi sẽ tạo thêm sức mạnh và nghị lực cho đồng bào trong nước, và đặc biệt giới trẻ Việt Nam toàn cầu hăng hái góp phần vào tiến trình dân chủ và xây dựng  đất nước sau này.

Chương trình gồm Phát biểu của Giới Trẻ, các Tôn Giáo, Hội Đoàn tham dự và những chi tiết khác sẽ được thông báo sau.

Trân Trọng.

Thay mặt Ban Tổ Chức

Nguyễn Hoàng Quyên                 Bùi T. Duyên
(cell) 1-808 223-7558.                (cell) 1-916-501-9877 

 
2-Thông Báo Biểu Tình “Vì Một Việt Nam Sạch” Chủ Nhật 22/5

Quê hương VN đang ngập tràn đau thương khi hàng triệu triệu tôm cá và thủy sản đã chết, đồng thời đời sống người dân bị đe dọa trầm trọng vì độc chất hóa học tràn lan do  nhà máy thép Formosa thải vào biển, đất và không khí quanh Vũng Áng, Hà Tĩnh, và hiện đang lây lan tới nhiều tỉnh miền Trung và Nam Việt Nam.

Trước đại họa khôn lường của dân tộc, nhà cầm quyền CSVN không những khỏa lấp, che dấu sự thật và bao che cho tập đoàn Formosa, mà họ còn đàn áp người dân dã man khi tham gia biểu tình vì môi trường và tương lai của đất nước.

Chúng ta hãy cùng đồng hành với Quốc Nội để đòi hỏi “Một môi trường sạch và một chính quyền minh bạch,thực sự vì dân,vì nước.”  

Trân trọng kính mời quý đồng hương tại Hawaii cùng chung tay, góp sức trong công cuộc đấu tranh chung này để buộc nhà cầm quyền CSVN phải minh bạch và công bố sự thật cũng như truy tố tội phạm,bồi thường thiệt hại cho đồng bào và bảo đảm an nguy cho thế hệ mai hậu.

Kính mời quý vị cùng xuống đường tham gia cuộc tuần hành “Vì cá,vì môi trường sạch, và vì một Việt Nam tự do, dân chủ”.

Thời điểm:  10AM đến 12PM
       Ngày chủ nhật 22 tháng 5 năm 2016.
Địa điểm:     Ngay trung tâm chợ Tàu (bên mặt đường  Kekaulike và North King St)

Trân trọng cám ơn.
Ban Tổ Chức

Một Nhóm Trẻ Tái Hawaii
Quan Tâm Về Môi Trường Và Tình Hình Việt Nam

Xin liên lạc:

Duyên Bùi (916-501-9877)


Danh sách gồm những Tôn Gíáo, Hội Đoàn
Ủng Hộ và cùng đứng tên chung:

Mục Sư Huỳnh Ngọc Thạch - Quản Nhiệm Hội Thánh Tin Lành Việt Nam tại Hawaii.1-808-284-3262  
Ông Trần Trung Tấn Đại Diện Cơ Sở Đảng Việt Tân Hawaii. 
Anh Paul Hanh Nguyễn CT Cộng Đồng Việt Nam Tự Do tại Hawaii 1-808-768-7373;1-808-292-1313; 1-808-523-8408
Ông Lê Văn Kỳ Hội Ái Hữu Gia Đình Người Việt Cao Niên Email :levankylan@yahoo.com
Ông Ngô Xuân Tâm Chủ Tịch Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam Tại Hawaii 1-808-737-0610  tamxuanngo@gmail.com
Anh Hoàng Chị Thủy - Hội Trưởng Hội Nhân Ái Tình Thương Hawaii 1-808-726-7168 
Bà Dạ Hương - Hội Trưởng Hội Nghệ Sĩ Hawaii 1-808-381-1991  
Ông Bà Xuân Trọng Đại diện Nhóm Anh Em Thân Hữu Hawaii 1-808-753-1074 xuantrong.p@gmail.com
Ông Xuân Trường Việt Ngữ Lạc Hồng thuộc CĐVNTD Hawaii.
Nghệ Sĩ Lê Hoàng Trúc.
Anh Tuấn và Anh Chị Em Ban Nhạc Bảo Cát và Ca Sĩ.  ngotuanhawaii93@yahoo.com 
Anh Xuân Kỳ và anh Chị em Ban Nhạc Paradise và Ca Sĩ.

THÔNG BÁO BIỂU TÌNH

THÔNG BÁO BIỂU TÌNH
 
Little Saigon Nam California Đồng Hành Cùng
Toàn Dân Việt Nam Trong Cuộc TỔNG BIỂU TÌNH
Phản Đối Tập Đoàn Formosa Đầu Độc Biển Đông
 
           Kính gởi:    - Quý vị Dân Cử, Lãnh Đạo các Tôn Giáo
                             - Quý Cộng Đồng, Chính Đảng, Hội Đoàn,
                             - Quý cơ quan Truyền Thông & Báo Chí
                             - Cùng toàn thể đồng hương tỵ nạn tại hải ngoại
 
Kính thưa quý vị,
 
Tập Đoàn Formosa đã làm độc hại biển Đông suốt từ các tỉnh Bắc phần đến các tỉnh Trung phần Việt Nam, làm chết hàng triệu triệu tôm cá cũng như gây nên cảnh đói khổ cho hàng chục triệu ngư dân và đe doạ đến sức khoẻ của toàn dân Việt.
Người dân trong nước lên tiếng phản đối và đòi hỏi môi trường nước sạch, cá sạch thì bị công an cộng sản đàn áp, đánh đập và cầm tù.
Hàng chục ngàn người đã không còn sợ hãi, và kêu gọi người dân khắp nước đứng lên tổng biểu tình vào ngày 15/5 và ngày 22/5 sắp tới đây.
·       Để hưởng ứng cao trào đòi quyền Tự Do, Dân Chủ của toàn dân,
·       Để đáp lại lời kêu gọi của các tổ chức và người dân trong nước, kêu gọi tổng biểu tình ngày 22/5 nhân dip Tổng Thống Hoa Kỳ Barack Obama công du Việt Nam,
Hai cộng đồng Việt Nam Nam California, Người Việt Quốc Gia Nam California, và Liên Uỷ Ban Chống Cộng Sản và Tay Sai sẽ tổ chức cuộc tuần hành dọc theo đại lộ Bolsa, vào:
5:00PM ngày Chủ Nhật 22 tháng 5 năm 2016.
Địa điểm tập trung:
           Đền Thờ Đức Thánh Trần (9078 Bolsa Ave Westninster CA 92683)
Sau cuộc tuần hành sẽ có buổi văn nghệ đấu tranh tại:
           Khu Đậu Xe Lee Sandwiches – Bolsa and Moran Street.
Vì nhu cầu cấp thiết xin giúp phổ biến rộng rãi Thông Báo này và cùng đến tiếp tay với chúng tôi vào ngày, giờ và địa điểm nêu trên
Trân trọng
Little Saigon, ngày 18 tháng 5 năm 2016
 Trương Ngải Vinh                     Bùi Thế Phát                                Phan Kỳ Nhơn
CT CĐVN Nam Cali        CT CĐNVQG Nam Cali                  LUB CCS & TS

Friday, May 13, 2016

Liên minh với Mỹ.

Tổng thống Mỹ Obama sẽ tới thăm Việt Nam từ ngày 22/05/2016 tới ngày 25/05/2016. Trong chuyến thăm lịch sử này, một loạt Hiệp định quan trọng có thể sẽ được ký kết. Tất cả các nước trên thế giới đều rất quan tâm, ủng hộ. Nhưng có một nước, vừa tức giận vừa lo sợ. Đó là Trung Quốc.

Phá bằng được liên kết Việt Mỹ

Cá chết dọc bờ biển miền Trung, nguồn sống và môi trường sinh thái bị huỷ hoại sẽ làm dân phẫn nộ. Biểu tình dứt khoát nổ ra. Lo sợ chế độ sụp đổ, chính quyền dứt khoát đàn áp. Đàn áp người dân bộc lộ ôn hoà vì bảo vệ môi trường là vi phạm nhân quyền. Nhân quyền là điều kiện bắt buộc để Quốc hội Mỹ phê chuẩn dỡ bỏ lệnh cấm vận vũ khí sát thương. 

Huỷ bỏ hoàn toàn cấm vận vũ khí, thực chất là bước cuối cùng để tới một Hiệp định Đối tác chiến lược giữa hai quốc gia cựu thù Việt Mỹ. 

Nếu lệnh cấm vận vũ khí sát thương được hủy bỏ, Hiệp định Đối tác chiến lược được ký kết thì Hợp tác quốc phòng và an ninh chung sẽ không còn bị Ý thức hệ hay Thể chế chính trị ngăn cản. Nỗi lo sợ mất chế độ được dỡ bỏ. Hàng loạt những hiệp định hợp tác quy mô lớn sẽ đi vào thực chất. Hiệp định hỗ trợ hạt nhân cho nền Quốc phòng, cho nền Kinh tế và Khoa học kỹ thuật có khả năng hiện thực. Siêu cảng Cam Ranh có thể sẽ trở thành siêu căn cứ hải quân của Mỹ. Biển Đông sẽ không không còn khả năng lọt vào tay Trung Quốc. Giấc mơ Lưỡi Bò của Mao tan vỡ. Kế hoạch "đưa 500 triệu người Trung Quốc xuống Đông Nam Á" thất bại (xem Lời nguyền láng giềng cuả cùng người viết). Kế hoạch vũ trang Hoàng Sa, Trường Sa phá sản, công sức và thiết bị vũ khí đã đầu tư hết sức tốn kém, sẽ trở thành vô dụng. Trước sức mạnh hơn hẳn cuả Mỹ, trong tình huống chiến tranh, những hàng không mẫu hạm không di chuyển được này sẽ dễ dàng bị xoá sổ chỉ trong một vài giây. Chúng sẽ không còn dùng được vào việc gì, nhưng duy trì thì tốn kém, chảy máu đôla suốt ngày đêm.

Cứ theo trình tự lôgíc này, thì rõ ràng Trung Quốc sẽ phải phá liên kết Việt Mỹ bằng mọi giá. Chuyến đi cuả Obama phải bị thất bại. Việc dỡ bỏ lệng cấm vận vũ khí sát thương phải không được phê chuẩn.

Cá phải chết vào tháng tư. Biểu tình và đàn áp biểu tình sẽ phải xảy ra vào đầu tháng năm. Quốc Hội Mỹ sẽ phải xét lại quyết định dỡ bỏ lệnh cấm vận trước khi Obama sang Việt Nam vào cuối tháng 5/2016.

Formosa nhận được lệnh xả thải ồ ạt với hàm lượng hoá chất độc đủ để gây cá chết.

Cùng một lúc, phối hợp với Formosa, tàu đánh cá trá hình được lệnh thả hoá chất độc xuống vùng biển ngoài khơi khu vực Vũng Áng.

Và những gì phải xảy ra, đã xảy ra.

Ngày 2/04, Tuần duyên Hải phòng bắt một tàu chở dầu đến Trung Quốc tại phía đông đảo Bạch Long Vĩ cách hải Phòng 70 km, sâu trong hải phận biển Việt Nam. Thuyền trưởng tàu khai nhận "chuyển dầu cung cấp cho các tàu đánh cá". Ngoài 100 tấn dầu công khai cho khám xét, ai có thể biết chiếc tàu này còn chở cái gì và cung cấp cái gì nữa!?. Và tại sao lại "cấp dầu cho tàu đánh cá" trong hải phận Việt Nam?

Ngày 5/04/2016, Biên phòng Quang Bình phát hiện nhiều tàu Trinh sát Trung Quốc giả dạng tàu cá vào sâu trong hải phận Việt Nam.

Ngày 05/04/2016, ngư dân Hà Tĩnh phát hiện 5 tàu đánh cá Trung Quốc thả cái gì đó xuống biển rồi bỏ đi.

Từ ngày 06/04 cá bắt đầu chết nổi trên biển, sát khu vực Vũng Áng. Tới ngày 21/04/2016 thì cá đã chết trắng một dải 250 km bờ biển miền Trung, từ Hà Tĩnh tới Thừa Thiên Huế.

Ngày 07/04/2016, Biên phòng Quảng Bình bắt 6 chiếc tàu cá Trung Quốc đánh bắt trái phép trên vùng biển cách bờ 20 hải lý.

Trang Elitereaders tố cáo đầu tháng 5/2016, Trung Quốc cho tàu đánh cá thả hoá chất độc giết chết cá và xua đuổi ngư dân quanh vùng đảo Thị Tứ (Pagsa) đang do Philipinnes kiểm soát.

Như vậy, thủ phạm đứng phía sau vụ cá chết ở Vũng Áng và ngoài khơi vùng biển Hà Tĩnh, Quảng Bình có thể khẳng định không ai khác là Trung Quốc, là Trung Nam Hải và Bộ chính trị đảng cộng sản Trung Quốc.

Có một mối liên hệ giữa ban lãnh đạo Tập đoàn Formosa và nhà cầm quyền Bắc Kinh. Nhưng bản chất mối liên hệ này là như thế nào? Nếu ban lãnh đạo này dù là người Đài Loan, nhưng chịu sự chỉ đạo cuả nhà cầm quyền Trung Quốc, nói cách khác, hoặc bị mua, hoặc là gián điệp Trung Quốc trá hình thì sao, điều gì có thể xảy ra? Tất cả các dự án đứng tên nhà đầu tư Đài Loan trên cả nước sẽ là cùng một khuôn mẫu như vậy không? Và nếu đây là một âm mưu, một thủ đoạn, thì sẽ thấy rằng, tất cả các dự án trồng rừng trên suốt 10 tỉnh biên giới, đứng tên nhà đầu tư Hồng Kông, cũng chỉ là chuyện "đầu dê thịt chó". 

Việc chuyển nhượng cổ phần nhà máy, cổ phần toàn bộ Dự án Vũng Áng từ Tập đoàn Formosa cho các Tập đoàn Thép Trung Quốc, theo như tin đồn đoán, thực chất là một thủ đoạn qua mắt công đoạn kiểm duyệt Dự án. Bằng thủ đoạn này, các dự án có quy mô và vị trí địa lý quan trọng, do Singgapore, Nam Hàn, Thái Lan, hay bất cứ nhà đầu tư nào, đều có thể bị Trung Quốc mua lại, bằng rất nhiều tiền. 

Đúng là có biểu tình, và cũng đúng là có đàn áp biểu tình. Nhưng hai lần biểu tình, chỉ lần thứ hai bị đàn áp, và đàn áp dã man, có máu đổ và có phụ nữ, trẻ em bị đánh. Cựu tù nhân lương tâm nổi tiếng Phạm thị Thanh Nghiên bị bắt cùng với chồng và bị đánh "không hiểu sao cứ nhè đầu mà đánh".

Như vậy, có chủ trương không đàn áp ở lần biểu tình lần thứ nhất, ngày 1/05/2016, và có chỉ đạo đàn áp, cố tình gây thương tích tại cuộc biểu tình lần thứ hai, ngày 8/05/2016. Tại sao? Có hai phe trong đảng? Phe đàn áp là ai? Phe này nhận lệnh từ Trung Nam Hải phá quan hệ Việt Mỹ?

Ở Hà Nội, mặc dù công an gây khó khăn, phá bằng được biểu tình, nhưng không có đàn áp bằng vũ lực. Ở Sài Gòn, đã có đổ máu, nhưng đàn áp dân là công an hay côn đồ đội lốt? Ai là người thuê côn đồ, cảnh sát hay Vạn Thịnh Phát-một Tập đoàn Bất động sản người Việt gốc Hoa lớn nhất Việt Nam, đóng tại Sài Gòn? Có mưu đồ một viên đạn bắn hai chim, phá Hiệp định Việt Mỹ và lợi dụng để hạ bệ uy tín bí thư Đinh La Thăng?

Rất khó trả lời được hết các câu hỏi này. Nếu có hai phe trong đảng thì phe bán nước thân Tàu đã nhận lệnh phải phá hỏng chuyến công du của tổng thống Mỹ Obama. Và chắc chắn chưa thể dừng ở vụ cá chết này. Trước, trong và sau chuyến đi này sẽ còn nhiều trò diễn khác nữa.

Xa hơn là gì 

Nhưng những suy đoán trên kia dù có thể không quá sai, thì cũng chỉ đúng với sự kiện sắp xảy ra là chuyến thăm của tổng thống Mỹ Obama, một sự kiện được dự kiến từ tháng 7/2015, đã bị hoãn một lần vào cuối tháng 11/2015, và chỉ mới được khẳng định lại vào tháng 3/2016.

Trong khi đó, 90% các dự án tổng thầu EPC lọt vào tay Trung Quốc từ hơn 10 năm nay, gần 400,000 ha rừng đầu nguồn thuộc 10 tỉnh biên giới rơi vào tay nhà đầu tư Hồng Kông và nhà đầu tư Trung Quốc, từ những năm 2010 và thuê trong 50 năm. Khu Công nghiệp Vũng Áng được Đài Loan đầu tư từ 2008. Bôxít Tây Nguyên được đầu tư từ 2007. Nửa phía đông đảo Trường Sa bị chiếm từ tay chính quyền Việt Nam Cộng Hoà năm 1974. Đảo đá Gạc Ma bị đánh chiếm năm 1988. Bảy đập nước khổng lồ đã được xây trên sông Lan Thương, dòng chính của thượng nguồn sông Mêkông từ 2005, đang thi công hai đập phía thượng nguồn, và chuẩn bị xây tiếp ba đập nữa dưới hạ nguồn sông Lan Thương, giáp ngã ba biên giới.

Tất cả những hành động này đương nhiên có một mục tiêu lớn hơn, xa hơn.

Tới 15/04/2016 đã có 13/13 tỉnh thuộc đồng bằng sông Cửu Long và miền tây Nam bộ công bố tình trạng hạn hán và xâm nhập mặn nghiêm trọng.

"Hạn hán và xâm nhập mặn đã khiến 338.849 hộ dân, 20 triệu người tại khu vực Nam Trung Bộ, Tây Nguyên và đồng bằng sông Cửu Long bị thiếu nước sinh hoạt; 240.215 ha lúa, 18.335 ha hoa màu, 104.106 ha cây công nghiệp; 4.641 ha thủy sản bị thiệt hại. Ước tính tổng thiệt hại lên đến 5.600 tỷ đồng. Dân phải mua 200,000đ một m3 nước sông. Chỉ riêng hai tỉnh Kiên Giang và Sóc Trăng đã có hơn 40.000 người bỏ quê đi làm ăn xa trong điều kiện túng quẫn.

Tại các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long, phạm vi xâm nhập mặn vào đất liền sâu nhất lên đến hơn 90 km (chưa từng xuất hiện trong lịch sử quan trắc xâm nhập mặn), độ mặn lớn nhất tại các khu vực lớn hơn và vào sâu trung bình nhiều năm từ 10-25 km".(báo Đại Kỷ nguyên)

Ngày 16/03/2016 Chính phủ Việt Nam đã gửi công hàm đề nghị Chính phủ Trung Quốc xả nước hồ chứa thủy điện ở thượng nguồn sông Mekong. Chính phủ Trung Quốc đồng ý xả nước thượng nguồn sông Mekong từ 15 tháng 3 năm 2016 đến 10 tháng 4 năm 2016 với lưu lượng xả 2.190 m3/giây.

Ông Lê Anh Tuấn, Phó viện trưởng Viện Nghiên cứu Biến đổi Khí hậu từ Đại học Cần Thơ nhận định: "Lượng nước xả như vậy khi đến Đồng bằng Sông Cửu Long không còn bao nhiêu nữa.Vì thế, khi nước đến Đồng bằng Sông Cửu Long sẽ không đủ để đẩy mặn được. Tính toán của chúng tôi cho rằng nếu cần đẩy mặn, thì nước tới Đồng bằng Sông Cửu Long cũng ít nhất phải từ 10.000m3/giây mới có thể đẩy mặn hiệu quả trong hoàn cảnh này". 

Như vậy, số phận 13 tỉnh đồng bằng sông Cửu Long, 47% diện tích lúa , 56% sản lượng lúa cả nước, và 90% lượng gạo xuất khẩu, 60% sản lượng thuỷ hải sản xuất khẩu, trong năm nay sẽ mất trắng, và từ nay về sau sẽ hoàn toàn phụ thuộc lòng tốt cuả Trung Quốc. Việt Nam sẽ không phải là nước đứng thứ hai thế giới về xuất khẩu gạo. Đồng bằng sông Cửu Long sẽ khó vượt qua ngưỡng đói và khát.

Trung Quốc xả nước, nhưng không nhằm cứu đồng bằng sông Cửu Long, mà nhằm nhắc lãnh đạo Việt Nam về "lời nguyền láng giềng". Núi liền núi, sông liền sông.

Có một cuộc chiến tranh đang được chuẩn bị một cách khẩn trương.

Trung tướng Nguyễn Quốc Thước cảnh báo: “Vấn đề xa hơn mà tôi muốn đề cập là an ninh quốc gia chứ không đơn thuần chỉ là chuyện cá chết, không phải chỉ là một chất thải nào đó vượt quá quy chuẩn cho phép."

Tiến sỹ Lê Viết Khuyến, chuyên gia địa vật lý biển, từng có 17 năm làm việc trong quân đội Việt Nam, nói:

“Tôi nghĩ còn một lý do nữa, không loại trừ, đấy là lý do phía đối phương cố tình tác động lên các yếu tố về môi trường của Việt Nam, gồm phần đất liền, phần nước và cả phần khí quyển, có yếu tố cố tình, gây ra những thiệt hại to lớn, có tác động lớn lên phát triển kinh tế, các chiến lược phát triển kinh tế của Việt Nam."

Đường nào thì cũng mất.

Trước một người chơi cờ cao tay như những người cầm quyền Trung Quốc, khó ai có thể đương đầu được. Không có một việc gì mà Trung quốc hành động không có tính toán trước, trước rất xa. Người ta có thể dễ dàng thừa nhận, các thế hệ lãnh đạo Trung Quốc là những hậu duệ xuất sắc cuả Tôn Tử, ông tổ cuả nghệ thuật chiến tranh, nhưng nhiều người còn chưa biết rằng tinh hoa Trung Quốc không chỉ là hậu duệ Tôn Tử, mà còn là hậu duệ cuả Nghiêu Vương, vị tổ sư cuả môn cờ vây. Có lẽ hiểu cờ vây mới hiểu được phẩm chất người Trung Quốc, nhất là giới tinh hoa.

Cờ vây là môn cờ cổ, sản phẩm của riêng trí tuệ Trung Hoa, được người Trung Quốc chơi từ hơn 4000 năm. Tương truyền rằng, một lần ngủ mơ, Vua Nghiêu thấy mình đang xem Hoàng Đế (một vị trong Ngũ đế đầu tiên cuả lịch sử Trung Hoa) chơi cờ với vị tiên Dung Thành. Đó là một bàn cờ được kẻ thành ô, và các quân cờ trắng đen. Nhà vua thỉnh cầu Tiên ông dạy cho mình. Đang thích thú chơi thì giật mình tỉnh dậy, lòng luyến tiếc. Bèn cố nhớ lại, rồi dần dà bổ khuyết luật lệ và sáng tạo ra môn cờ. Nhà vua gọi nó là môn cờ vây, vì mục đích cuả trò chơi là vây chiếm lãnh thổ, và đoạt người của đối phương bị nhốt trong vòng vây. Sau đó, cờ vây được thái tử Đan Chu truyền bá khắp thiên hạ.

Cờ vây phát triển dần từ bàn cờ 13x13 ô, đời nhà Liêu, tăng dần lên 15x15, nhà Đường, nhưng 17x17 từ thời Đông hán , bàn cờ chuẩn cho đến hiện nay 19x19 ô, tìm thấy từ đời nhà Tuỳ. Số nước biến hoá cuả môn cờ này được coi là vô hạn, gấp hàng triệu lần so với cờ vua của châu Âu. Nhà vô địch cờ vua thế giới Emanuel Lasker đã nói: "Cờ vua chỉ hạn chế cho nhân loại sống trên Trái Đất, trong khi cờ vây vượt khỏi thế giới này. Nếu một hành tinh nào có những sinh vật có lý trí thì ở đó họ phải biết đánh cờ vây."

Cờ vây có mục đích là chiếm càng nhiều đất càng tốt, bắt được càng nhiều quân cuả đối phương càng tốt. Người thắng cuộc là người buộc được đối phương không còn lối đi và mất hết quân để giải vây. Đây là một môn cờ phát triển tư duy chiến tranh. Đặc biệt là chiến tranh xâm lược và bành trướng lãnh thổ.

Người chơi cờ vây thường tính trước nhiều nước không chỉ cho một nhóm quân mà có thể cả chục nhóm quân nằm xen kẽ phức tạp trên bàn cờ.Từ đó, cờ vây còn được nhìn nhận không phải là một chiến trường đánh phá, tiêu diệt mà còn là một dạng kiến thiết, xây dựng, khai phá, mở rộng phạm vi. Người thắng cuộc luôn là người có khả năng tính trước được nhiều nước nhất. Nhưng yếu tố dẫn đến chuyển bại thành thắng lại là yếu tố bất ngờ và mạo hiểm.

Mao Trạch Đông là người đọc rất nhiều, nhưng ông ta đọc không phải để học mà là để phê phán. Những tài liệu hay tác phẩm của bất cứ ai, chỉ thấy ông ta ghi chú những lời phê chỉ chích, ít có lời khen. Không thấy ai nói gì về chuyện Mao có yêu thích chơi cờ vây không, nhưng những cuốn sách mà người ta thấy luôn ở đầu giường ngủ cuả ông là những cuốn viết về lịch sử các triều đại Trung Hoa, những cuốn duy nhất không có ghi chú bên lề. Mà cờ vây trong giới các nhà tư tưởng cổ đại, được coi là tiêu chuẩn trí tuệ.

Mao từng nói từ năm 1939 “Sau khi đánh bại triều đình nhà Thanh, các nước đế quốc đã chiếm các lãnh địa phiên thuộc của Trung Quốc: Nhật chiếm Triều Tiên, Đài Loan, Lưu Cầu, quần đảo Bành Hồ và Lữ Thuận - Anh chiếm Miến Điện, Butan, Hồng kông- Pháp chiếm An Nam…”.

Rồi năm 1963, Mao nhắc lại quyết tâm của ông ta: "Tôi sẽ làm chủ tịch của 500 triệu bần nông tràn xuống Đông nam châu Á".

Nếu không thể tin được rằng người Trung Quốc là những người thích đuà, và rằng người Trung Quốc là những người "ruột để ngoài da", thì phải hiểu rằng phiá sau những lời nói này là hàng trăm nước đi cuả môn cờ vây, một kế hoạch được vạch ra từng bước bởi một bộ tham mưu uyên bác nhất cuả trí tuệ Trung Hoa.

Và chuyện cá chết hôm nay, chuyện đồng bằng sông Cửu Long không còn nước v.v... chỉ là chuyện phần nổi cuả tảng băng chìm. 

Và nếu biết như vậy, tin như vậy thì người bi quan sẽ tự nhủ, đường nào cũng mất, tình thế đã không thể đảo ngược. Không có cách nào giữ được nước nữa rồi. Một thời kỳ Bắc thuộc nữa sắp đến rồi.

Đây là tâm trạng của vị tiến sỹ già Hà Sĩ Phu: 

"Nhưng ác ở chỗ nước ta bị cái sức nén ngoại lai. Nếu nền CS ở Việt Nam thua, có đa nguyên đa đảng thì kế hoạch xâm lược của Trung quốc hỏng ăn, lập tức nó đưa quân sang ngay, tình huống mất nước có thể đến ngay lập tức. Vậy trớ trêu là đừng chống đảng, cứ để đảng từng bước nhượng bộ Tàu thì sẽ mất nước từ từ, nếu dân chủ thắng lợi biết đâu nguy cơ mất nước sẽ đến ngay lập tức. Với tư duy lạnh lùng cứ đặt ra những tình huống như thế." 

Liên minh với Mỹ.

Để đất nước đến tình trạng hôm nay, trước hết là Hội nghị Thành đô, là sự quỳ gối cuả bộ chính trị đảng cộng sản Việt Nam, mà người chịu trách nhiệm cao nhất là Lê Đức Anh, sau đó là Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười. Sự quỳ gối cầu xin đã buộc phải nhượng bộ, phải buộc chịu thua thiệt bất bình đẳng. Hậu quả là mất đất, mất biển, mất người.

Tiếp đến là một tư duy bệnh tật "làm bạn với tất cả", nhốt tất cả tốt xấu, trắng đen, bạn thù vào một giỏ. Kết quả là không còn ai thực là bạn. Vì khi thế giới còn tốt, xấu, còn bạn, thù, thì bạn cuả kẻ thù không thể là bạn. Nếu anh tin lời kẻ thù cuả tôi, thì ít nhất, tôi không thể nói thật với anh. Nếu với loại người nào cũng tiếp, thì cái này gọi là "điếm trăm nhà".

Chủ trương "ba không" là một chủ trương ngu xuẩn. "Không liên minh với bất cứ nước nào, không để nước nào đặt căn cứ quân sự, không liên kết với này chống lại nước khác". Việt Nam là một nước nhỏ, nghèo tài nguyên và lạc hậu về trình độ phát triển. Việt Nam tự thân không đủ năng lực để tự bảo vệ độc lập trước một siêu cường, có sức mạnh hơn hẳn hàng trăm nghìn lần, như Trung Quốc. Một thực tế khách quan là Việt Nam ngoài tập hợp cao nhất sức mạnh nội lực, phải tranh thủ và kết hợp được các sức mạnh bên ngoài. Trong quan hệ quốc tế, quyền lựa chọn liên minh không phải là quyền của nước nhỏ. Chỉ có nước lớn mới là người có quyền lựa chọn đồng minh.

Một nước nhỏ, đặc biệt là một nước nhỏ bên cạnh và chịu áp đe dọa chủ quyền thường xuyên cuả một nước lớn như Việt Nam với Trung quốc, cố gắng tự bảo vệ bằng các chi phí không thể có giới hạn và điểm dừng, sẽ làm quốc gia chảy máu và bị tiêu diệt khi kiệt quệ. Cần phải được giải thoát khỏi đe doạ chủ quyền để tập trung năng lực vào phát triển. Các quốc gia nhỏ như Nam Hàn, Nhật Bản đã đi như vậy để trở thành siêu cường hoặc được cư xử như một siêu cường.

Tự trói và tự cô lập mình trong khi tự thân không thể chống đỡ trước hiểm hoạ mất nước là một lựa chọn mà chính những người đang cầm quyền ở Trung Quốc mong muốn. Những kẻ đang hô hào ba không tại Việt Nam, như thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh cần phải được điều tra động cơ bán nước.

Nếu Trung Quốc có mưu đồ "thân xa đánh gần", thì chống lại nó phải là "thân xa lánh gần". Trung quốc muôn đời thèm khát lãnh thổ, chiếm đất thiên hạ để nhập vào Trung quốc, mở rộng và bành trướng cương giới. Càng thân cận với Trung Quốc chỉ càng bị nuốt dần từng tí cho đến hết. Vì vậy, một chính sách cần và đủ cho Việt Nam là lánh xa và cách ly hoàn toàn với một Trung Quốc cộng sản, một Trung Quốc độc tài. Chỉ có thể thay đổi khi Trung Quốc trở thành một nền dân chủ thực sự.

Người Mỹ, nước Mỹ không có thèm khát lãnh thổ. Người Mỹ, nước Mỹ không có nhu cầu chiếm đọạt đất đai. Nước Mỹ là quốc gia toàn cầu, trong quốc gia này không có biên giới lãnh thổ. Tư duy Mỹ là tư duy toàn cầu, không tham lam ích kỷ và nhỏ mọn như Trung Quốc. Sức mạnh Mỹ là sức mạnh toàn cầu, cả về khoa học kỹ thuật, tính sáng tạo và khả năng đổi mới, lẫn sức mạnh quân sự, vĩnh viễn không bao giờ có đối thủ. Tiếng Mỹ (tiếng Anh), là ngôn ngữ toàn cầu, tiền Mỹ, đồng đôla là đồng tiền toàn cầu. Google, Facebook là ngôi nhà toàn cầu. 

Ghép làm một với Mỹ là con đường hợp quy luật khách quan, là xu thế tất yếu, là con đường dẫn đến tiến bộ và thịnh vượng. Trước hết và trên hết là ngay lập tức chặn bàn tay nham hiểm, tham lam cuả Đảng cộng sản Trung Quốc.

Nỗi lo của những trí thức Việt Nam chân chính như tiến sĩ Hà Sĩ Phu sẽ được giải. Nếu làm cho chế độ độc đảng cộng sản Việt Nam sụp đổ, thì ngay lập tức Trung Quốc sẽ tràn sang, hiểm hoạ mất nước ập đến ngay lập tức, nhưng để cho chế độ độc đảng cộng sản này tồn tại, thì nước sẽ mất từ từ, từng tí một, trước sau, sớm hay muộn cũng mất.

Lời giải bài toán này là liên minh với Mỹ, nếu có thể thì liên minh cả với Nhật, với Ấn Độ, với Liên hiệp châu Âu, với Úc... trừ Trung Quốc cộng sản, và chỉ nhằm để chống Trung Quốc cộng sản.

11/05/2016